Rất nhiều bạn trẻ không mắc kẹt vì thiếu năng lực. Họ mắc kẹt vì suốt ngày bận rộn với đủ thứ linh tinh, nhưng lại không dám chọn một thứ để đi đến tận cùng. Lúc nào cũng đang “khám phá”, “mở ra nhiều cơ hội”, “cân nhắc các hướng đi” – nghe thì thông minh, nhưng thật ra là đang trốn tránh. Trốn tránh việc phải dứt khoát. Trốn tránh nỗi sợ rằng nếu chọn một cái, mình sẽ bỏ lỡ những cái còn lại. Và thế là họ cứ trôi, cứ phân tán, cứ lặp đi lặp lại vòng xoay bận rộn mà chẳng tạo ra giá trị gì sắc nét. Thế giới này không trả công cho người biết nhiều thứ nửa vời. Nó trả công cho người giỏi đến mức không thể bị ngó lơ – ở một thứ duy nhất.
Cái thiếu không phải là cảm hứng, cũng không phải là cơ hội. Cái thiếu là sự gan lỳ để ngồi yên, nhìn thẳng vào mình, và hỏi một câu không dễ chịu: “Mình thực sự muốn trở nên giỏi ở cái gì?” Không phải cái khiến bạn nổi tiếng nhanh nhất. Không phải cái dễ gọi vốn nhất. Mà là cái khiến bạn thấy xứng đáng để đổ mồ hôi, nuốt cay đắng, và vẫn tiếp tục. Cho nên thử nhiều thứ thì cũng cần, nhưng cần nhất là chọn một kỹ năng, một hướng đi, một khía cạnh mà bạn chọn để đi thật sâu – bất kể người khác hiểu hay không. Đó mới là thứ tạo ra lợi thế thật sự. Còn nếu cứ mãi bận rộn nhưng không rõ ràng, thì dù bạn có làm việc chăm chỉ đến đâu, bạn vẫn đang đứng yên.
Đừng để sự “đa năng” giết chết chiều sâu và sự sắc bén trong bạn. Một sự nghiệp tốt thường không đòi hỏi chúng ta phải làm quá nhiều thứ và biết quá nhiều mảng cùng một lúc. Nó thường cần chúng ta làm một thứ, đủ lâu, đủ sâu, đủ xịn để không ai có thể thay thế. Nên nếu bạn đang mơ hồ, đừng cố gắng tìm thêm nhiều thứ để làm, đừng cố gắng tìm thêm việc để làm nữa – hãy chọn cái xứng đáng để làm tới cùng. Chọn con đường đủ khó để tôi rèn bạn, đủ đơn độc để bạn phải lớn lên, và đủ sâu để khi bạn chạm đáy, bạn biết mình đang đào đúng mỏ vàng.
https://www.facebook.com/share/p/1ELXEfABcW/?mibextid=wwXIfr
Leave a Reply