Một tỷ phú có nhiều đặc điểm khác thường về tư duy và phong độ sống. Một trong những đặc điểm đó là, đếch quan tâm thiên hạ đánh giá thế nào về mình. Một đại gia nghìn tỷ luôn giữ phong độ tự tin và miệt mài theo đuổi lý tưởng của mình. Vì sao vậy?
Vì khi anh ta nói tục chửi bậy thì được thiên hạ gọi là có tâm hồn giản dị, hòa đồng. Đại gia ngồi vỉa hè trà đá thì được gọi là lối sống thanh đạm, gần gũi quần chúng. Đại gia chạy bộ sáng thì có hàng nghìn người chạy theo và cho rằng cần phải chạy bộ để thành đạt. Đại gia ăn pizza thì người ta sẽ nghĩ cần phải ăn pizza để thông minh. Chính bởi lẽ đó, đại gia nghìn tỷ rất tư do và hào sảng trong ý nghĩ và không bao giờ phải tìm kiếm sự công nhận của bàn dân thiên hạ. Trái lại, bàn dân thiên hạ luôn chạy theo tỷ phú.
Bạn hãy liên tưởng phong độ này với phong độ của một dân đọc sách, dân nghiên cứu tiếng Anh, dân chơi thể thao đích thực.
Tìm kiếm sự công nhận của thầy, của bạn, của giới phây búc là tâm lý yếu điển hình của dân mới vào nghề học Anh văn. Ban đầu, điều đó chấp nhận được vì tâm lý các bạn còn non yếu. Nhưng về sau, bạn phải lì lợm và dũng mãnh học như chính hơi thở của bạn vậy. Giống như một tỷ phú, bạn làm mà không cần ai quan sát, không cần ai khen và bình phẩm. Đó là cảnh giới cao nhất của dân học Anh văn. Bạn chỉ làm để làm mà thôi.
Just do it!
Đó là cảnh giới của các tỷ phú, cũng là cảnh giới của dân mặc kệ đời.
Chúng ta tu luyện, suy cho cùng, cũng chỉ để rèn thói quen học tiếng Anh tự giác và điên cuồng, không cần biết thiên hạ nghĩ gì.
Muốn đạt cảnh giới này, nhanh thì mất 3 tháng, lâu thì mất 6 tháng rèn tập không ngừng.
Người ta khổ vì không đạt được mong muốn. Và sự thật có tính hài hước: Người ta không mấy khi thất vọng về BẢN THÂN không đạt mơ ước mà đa số buồn vì NGOẠI CẢNH hoặc THA NHÂN không như mong muốn của mình.
Putin không bao giờ buồn vì bản thân. Hắn rất đau khổ vì Ucraina không làm đúng ý hắn.
Thêm ví dụ, một người mẹ (hoặc ông bố) sẽ đau khổ vì con trai (nghiện, lười, láo, thất nghiệp, bất tài…) chứ không mấy khi đau khổ vì bản thân (nghiện, lười, láo, thất nghiệp, bất tài…).
Tham gia vào hội ENGLISH LIGHTS YOUR HOME hình như là một chiến lược rất đúng và hợp thời đại. Học cách đó mới đích xác là học. Tiến bộ nhanh nhất cũng chỉ đến vậy mà thôi. Ở đó, bạn không chỉ biết tiếng Anh mà còn được nhiều hơn thế. Về mặt chiến lược, ELYH chủ trương hướng dẫn học triền miên cả đời trực tuyến kèm theo hội thảo định kỳ, đột xuất với những chủ đề đáp ứng nhu cầu đa dạng và thiết thực của mọi thành viên.
Nếu tu luyện tốt, cha mẹ sẽ LÀM VIỆC mà một bậc cha mẹ CẦN/PHẢI LÀM chứ không ĐAU KHỔ. Ngoại giới (con cái, vợ chồng, thời tiết, chiến tranh, nền kinh tế – chính trị) hoàn toàn nằm ngoài kiểm soát của mỗi cá nhân. Chê trách và đau khổ vì ngoại giới sao bằng dành vài phút phản tỉnh chính mình?
Nếu Putin biết xem lại bản thân và mặc kệ ngoại giới, chiến tranh sẽ không có cơ hội diễn ra.
NÓI THÊM VỀ SỰ BẤT CÔNG
Bất công cũng rất đáng ghét nhưng chỉ đáng ghét khi ta là kẻ yếu. Bất công rất tuyệt vời nếu ta là kẻ mạnh. Ví dụ, ta ăn thịt gà, hột vịt lộn, bào thai nai, tay gấu, óc khỉ thì ta sướng còn con vật thì vô cùng đau khổ. Khi bị bóc lột thì ta luôn thấy khổ đau nhưng ta hoàn toàn thản nhiên khi ta bóc lột người khác.
Cách duy nhất để có công bằng/công lí là thay đổi định nghĩa.
Một tỉ phú có lương tâm sẽ không bao giờ sợ bất công. Họ chiến đấu chống lại bất công để bảo vệ kẻ yếu. Nhưng sợ thì không.
Leave a Reply