Khi tôi cảm thấy năng lượng của mình không cân bằng, tôi chọn sự cô đơn

Khi tôi cảm thấy năng lượng của mình không cân bằng, tôi chọn sự cô đơn – không phải để tránh xa mọi người, mà là để phục hồi lại sự cân bằng bên trong. Tôi đã hiểu rằng tiếp xúc với thế giới khi tâm trạng không ổn định chỉ khiến mình thêm kiệt sức. Thay vì ép buộc tương tác hay giả vờ ổn, tôi tôn trọng những gì mình cần: sự tĩnh lặng, yên ả và thời gian để làm mới lại chính mình.
Im lặng trở thành nơi trú ẩn của tôi. Khi không có xao lãng, tôi có thể nghe rõ chính mình hơn, tháo gỡ những suy nghĩ và làm mới lại mối liên kết với bản thân chân thật. Đây không phải là trốn tránh; đó là sự tự trọng. Tôi đã học được rằng không thể cho đi khi chính mình đang cạn kiệt, và nếu không dành thời gian để nạp lại năng lượng, tôi sẽ chỉ là một phiên bản của chính mình mà không hoàn toàn có mặt, không hoàn toàn cho đi, hay không hoàn toàn là chính mình.
Không phải ai cũng sẽ hiểu điều này. Có người sẽ nghĩ rằng sự xa cách của tôi là vì họ, chứ không phải vì nhu cầu không gian của chính tôi. Và điều đó cũng không sao. Tôi không còn cảm thấy phải giải thích vì sao mình cần lùi lại. Những ai thật sự hiểu sẽ tin rằng khi tôi trở lại, tôi sẽ nhẹ nhàng hơn, rõ ràng hơn và trọn vẹn hơn – không chỉ vì tôi, mà còn vì họ nữa.


Posted

in

by

Tags:

Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *