Thử tưởng tượng bạn là người rất muốn tập thể dục mỗi ngày. Bạn follow cả chục trang fitness, lưu về hàng tá clip hướng dẫn squat, plank, chống đẩy các kiểu. Nhưng có một vấn đề: bạn rất ghét việc… phải thay đồ, ra công viên, đổ mồ hôi, rồi về tắm. Tức là bạn ghét gần như… toàn bộ quá trình tập thể dục. Vậy bạn sẽ làm gì?
Nếu bạn là người “không tập được nhưng có điều kiện”, bạn có thể thuê PT (huấn luyện viên cá nhân), hoặc đăng ký phòng gym xịn xò, nơi người ta nhắc bạn tập, bật nhạc chill và mở máy lạnh 24/7. Tức là bạn trả tiền để người khác kéo bạn ra khỏi cái sự lười.
Nhưng nếu bạn là người thông minh (và hơi lười), bạn sẽ đặt câu hỏi: “Có cách nào để vận động mà không cảm thấy như đang bị tra tấn không nhỉ?”
Thế là bạn lên mạng và phát hiện ra cả một thế giới người lười đang chia sẻ những cách vận động nhẹ nhàng đến mức não cũng lười phản đối:
– Vừa đánh răng vừa squat.
– Xem Netflix nhưng mỗi tập phải plank 1 phút lúc intro chạy.
– Làm việc tại bàn đứng (standing desk) để đỡ tê mông.
– Dắt chó đi dạo nhưng… đi vòng hai block thay vì một.
Cách tư duy ở đây là: đừng tự ép mình phải theo công thức truyền thống nếu bạn không phù hợp với nó. Thể dục không bắt buộc phải là gym hay chạy bộ. Chuyển động là chuyển động, miễn sao bạn vận động nhiều hơn là nằm ườn ra.
Leave a Reply