Giác ngộ là không vái lạy cúi mình trước bất kì thứ gì trừ khi rơi vào trường hợp sinh tồn khẩn cấp.
Bất kể thần thánh huyễn tưởng, “phật”, “chúa”, “trời”, các loại idol, các loại nhân vật lịch sử được cổ xúy, phong “thánh”, ma quỷ, “chuyên gia”, “thầy cô”…
Còn vái lạy là còn u mê trước quyền lực.
Còn u mê, là tự phản bội chính mình.
Tự phản bội chính mình là con đường nhanh nhất tới hình thái nô lệ.
Trước một tôn giáo đòi hỏi sự cúi mình, tự kiểm điểm, ngoan đạo như một phẩm hạnh, đây là hình thái hệ tư tưởng độc hại của quyền lực trung cổ cần phải loại bỏ.
Sức mạnh CHỈ thuộc về cá nhân. Cá nhân chịu trách nhiệm gánh nặng vốn có của cuộc đời chính họ (dù tốt xấu thế nào đi nữa). Thay vì ủy thác cho tôn giáo để cướp đi linh hồn.
Nếu cá nhân cúi mình, vái lạy, bất kỳ mục đích gì. Cá nhân đó đúng định nghĩa là một Nô Lệ.
Tôn giáo của tôi là lao động thật tâm và không ngừng lao động để tạo ra giá trị thặng dư đích thực.

Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *